Chàng là một nhiếp ảnh gia, còn nàng làm việc trong 1 hiệu tóc nhỏ. Và họ gặp nhau cũng thật tình cờ ...
... Nàng tìm đến chàng, trả lại chiếc mũ để quên. Rồi họ yêu nhau, thật đẹp, lãng mạn và bình dị. Những kỷ niệm, những vui buồn, những lần nàng theo chàng lao vun vút trên đường đua tốc độ ... Rồi giận nhau, nàng đợi chàng suốt đêm dưới trời ma tầm tã, ướt lướt thướt như một con mèo nhỏ. Họ làm lành, trong căn phòng ấm áp của chàng, họ vui đùa ... Nàng với tay lấy giúp chàng lọ thuốc rửa ảnh ... Kiễng chân, kiễng chân ... Lọ thuốc rơi trên nền gạch ...
Nàng nằm trong phòng cấp cứu. Vứt chiếc máy ảnh, chàng tìm sự lãng quên trên đường đua. Thế rồi chàng lao đi, để lại chiếc xe thân yêu cho cậu bé giúp việc ... Ngày nàng xuất viện, tháo dải băng nơi mắt, có bạn bè, có hoa ... nhưng không có chàng. Nàng tìm lại căn phòng xa, chàng đã biến mất khỏi cuộc đời nàng như chưa từng xuất hiện. Chỉ đôi lúc, nhìn vào gương, nàng lại bắt gặp ánh nhìn yêu thương của chàng ... nàng khóc ... Câụ em tìm đến, trao lại chút kỷ vật: bức ảnh cuối cùng của nàng mà chàng đã chụp trong buổi tối định mệnh. Thời gian dần trôi ... Rồi một lần, tình cờ nàng gặp lại chàng trên đường đua dạo nọ cùng một chú chó dẫn đường ... Chàng đứng dậy, thong thả bước đi, trong tay vẫn nắm chặt tấm ảnh nàng ngày xa ... Nàng lặng người đi và bật khóc ... :crying:
REWIND: hai người nằm bên nhau trong phòng mổ, nàng như chìm trong giấc ngủ bình yên. Chàng ngoái nhìn nàng lần cuối, tha thiết ... rồi tấm vải xanh phủ lên mặt, chỉ hé lại đôi mắt. "Với anh, em là tất cả !!! YÊU EM MÃI MÃI”.
Yêu là gì?
Phải chăng là khi tim bạn đập nhanh, lòng bạn tay bạn ướt đẫm mồ hôi, giọng nói bạn phải chạy theo mới có thể bắt kịp với nhịp đập trái tim nơi lồng ngực?
Đó chưa phải là yêu... Chỉ là THÍCH.
Phải chăng là bạn không thể giữ cho mắt và tay bạn rời khỏi họ?
Đó chưa phải là yêu... Chỉ là SỰ THÈM MUỐN.
Phải chăng là bạn luôn hãnh diện và háo hức muốn khoe họ với mọi người vì họ rất tuyệt?
Đó chưa phải là yêu... Chỉ là MAY MẮN.
Phải chăng là bạn cần họ vì bạn biết họ đang có mặt bên cạnh bạn?
Đó chưa phải là yêu... Bạn cảm thấy như thế, bởi vì bạn đang CÔ ĐƠN.
Phải chăng là bạn ở bên cạnh họ vì đó là điều họ muốn?
Đó chưa phải là tình yêu... Chỉ là LÒNG TRUNG THÀNH.
Phải chăng là bạn ở bên họ vì vẻ bề ngòai của họ làm cho tim bạn đập nhanh hơn một nhịp?
Đó chưa phải là yêu... Chỉ là SỰ MÊ MUỘI.
Phải chăng là bạn tha thứ mọi lỗi lầm của họ vì bạn quan tâm họ?
Đó không phải là yêu... Đó là TÌNH BẠN.
Phải chăng là khi bạn nói với họ rằng họ là người duy nhất bạn nghĩ tới?
Bạn không yêu họ rồi vì... bạn đã NÓI DỐI.
Phải chăng là bạn cho họ những thứ bạn thích vì lợi ích của họ?
Đó chưa phải là tình yêu... Chỉ là LÒNG THẢO.
Thế nhưng...
Khi tim bạn vỡ vụn và đau nhói những lúc họ buồn...
Đó mới là YÊU.
Khi những người khác dù có thu hút bạn, nhưng bạn vẫn ở lại bên cạnh họ một cách không hối hận...
Đó mới là YÊU.
Bạn chấp nhận lỗi lầm của họ vì bạn biết đó là một phần tính cách của họ...
Đó mới là YÊU.
Khi bạn khóc vì những nỗi đau của họ, dù là nhiều lúc đối với những nỗi đau đó, họ còn cứng cỏi hơn cả bạn nữa...
Đó mới là YÊU.
Khi bạn cảm thấy như ánh mắt của họ nhìn thấu tim bạn, chạm vào tâm hồn bạn một cách sâu sắc đến đau lòng...
Đó mới là YÊU.
tam thoi chi the